Sau đó, Carl cùng ông Lovejoy ra ngoài chuẩn bị dùng bữa tối, nhưng không ngờ vừa đến nhà ăn đã va phải cảnh bà Bukater đang kiên quyết kéo Rose đi xềnh xệch.
Carl lặng lẽ quan sát màn kịch chướng mắt trước mắt. Bà Bukater mệt mỏi rã rời, Rose liều mạng giằng co, còn Jack thì đứng một bên muốn giúp nhưng lại không thể xuống tay vì đó là mẹ của Rose. Cuối cùng, đoàn người bà Bukater cũng đi đến trước mặt Carl. Bà Bukater buông lỏng cánh tay Rose.
Bà Bukater cố nặn ra một nụ cười lấy lòng: "Carl, tôi biết Rose đã có lỗi với cậu, nhưng đây là chuyện nhỏ phổ biến trong giới thượng lưu mà. Tôi sẽ đuổi tên nhóc nghèo đó đi, hy vọng cậu đừng để tâm."
Rose Bukater gạt phắt: "Không! Mẹ, Jack là người con yêu, con sẽ không rời xa anh ấy!"
Rose xoa xoa cánh tay mình, rúc vào lòng Jack, giận dữ nói: "Carl, hôn ước của chúng ta hủy bỏ rồi, con sẽ không lấy anh đâu! Con không yêu anh!" Nói rồi, cô liếc nhìn Jack đầy tình tứ.
Carl vừa định mở lời, bà Bukater đã một tay kéo Rose ra khỏi vòng tay Jack, rồi thẳng thừng giáng một cái tát trời giáng: "Câm miệng! Con ngốc này! Giờ đây con còn lựa chọn nào khác sao! Chúng ta bây giờ còn đường nào để đi nữa sao! Con có hiểu tình cảnh của chúng ta bây giờ không! Không có! Chúng ta giờ đây chẳng còn gì cả! Trắng tay rồi!"
Bà Bukater đã không còn giữ được thể diện, quay đầu gầm gừ với Jack: "Cái tên hạ đẳng, nghèo hèn, dụ dỗ con gái tôi! Đáng lẽ phải treo cổ anh mới phải, tại sao tàu Titanic không mang anh đi luôn đi! Anh đáng chết, anh làm được gì chứ? Anh thậm chí không thể lo cho hai mẹ con tôi một miếng bánh mì, anh có tư cách gì mà đứng trước mặt tôi! Cút đi! Cút ngay!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT