Bạch Thiển nhe răng nhe lợi xoa xoa trán, Đát Kỷ này thật là không chút nương tay nào! Sau đó, ba người không còn hứng thú dạo chơi thế gian nữa, đơn giản trở về Côn Luân Hư. Bạch Thiển dẫn Đát Kỷ đi bái kiến Mặc Uyên.
Khi thấy Đát Kỷ khoan thai phẩm trà, im lặng không nói lời nào nhưng lại không có ý rời đi, Mặc Uyên liền hiểu ra nàng có chuyện muốn nói với mình. Chàng đơn giản tống tiễn Bạch Thiển ra ngoài:
“Huyền Nữ có chuyện, không ngại nói thẳng.”
Đát Kỷ đặt chén lưu ly xuống, ngẩng mắt nhìn vị quân tử tựa ngọc trước mặt, thanh lãnh như u lan trong thung lũng vắng. Mặc Uyên được xưng là Chiến Thần, đã trải qua bảy mươi vạn năm tàn khốc giao tranh trên chiến trường của năm tộc, nhưng lại “xuất bùn mà chẳng nhiễm hôi”, khiến người ta không cảm nhận được một tia tàn nhẫn hay huyết tinh nào. Chàng thật sự là lương duyên của Bạch Thiển.
“Mặc Uyên Thượng Thần, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám. Muội muội ta tính tình hồn nhiên, trời sinh không thể lĩnh hội được cái bí quyết ‘tình trường ngắn ngủi’ kia. Tâm ý của người đối với nhợt nhạt, hai lần trước ta cũng đã rõ. Yêu một người không phải là yêu theo cách đó đâu.”
Ngoài cửa, Tử Lan đang nghe lén, vẻ mặt kinh hãi chạy đi báo tin cho các sư huynh đệ: “Tư Âm lại là nữ nhi lang!”
Khuôn mặt thanh lãnh của Mặc Uyên thoáng nhiễm một vệt đỏ ửng. Thiên giới lạnh lẽo này, thần tiên nói chuyện đều phải vòng vèo chín chín tám mươi mốt cái khúc khuỷu, đây là lần đầu tiên chàng gặp một người lại trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình như vậy trước mặt chàng, hơn nữa lại còn là một tiểu bối, quan trọng nhất, lại còn là tỷ tỷ thân thiết nhất của người trong lòng chàng. Trong chốc lát, Mặc Uyên không biết nên nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT