Khi Cố Từ xuống xe, Phó Vong Xuyên đã chạy đến gần, cậu mới nhận ra hai quầng mắt của đối phương đều thâm tím.
Không phải quầng thâm do thiếu ngủ, mà là màu xanh tím như mắt gấu trúc do bị đánh.
"Anh bị làm sao vậy?" Cố Từ ngạc nhiên hỏi.
Phó Vong Xuyên sờ mắt mình, than thở: “Tôi cũng không biết nữa, tôi chỉ nhớ hình như đêm qua mơ thấy mình đánh nhau với ai đó, nhưng cứ bị đè bẹp, thảm lắm. Xong sáng dậy đã thấy quầng mắt đen sì, trên người cũng có mấy vết bầm tím.”
“ Cậu nói xem, tôi sẽ không bị cái thứ đó đánh chứ?" Phó Vong Xuyên thần thần bí bí hạ giọng hỏi, “Cái thứ hạ chú trước kia vẫn chưa có manh mối, có khi nào thứ đánh tôi cũng là nó không?”
Cố Từ nhìn kỹ nhưng không thấy chút âm khí nào trên người anh ta, chỉ đành lắc đầu nói:
“Trông không giống, có khi nào anh nằm mơ tự đánh mình không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT