Khi đại phu hỏi chuyện, nàng cũng chỉ nói: “Trẻ con nghịch ngợm, không biết đã ngã ở đâu mà người toàn vết thương. Tiểu cô nương này rất yêu cái đẹp, xin nhờ đại phu chữa trị cẩn thận, đừng để lại sẹo.”
Những vết thương chằng chịt khắp người như này chắc chắn không phải là do nghịch ngợm mà thành.
Đại phu đã quen với những quy định trong các gia tộc lớn nên ông cũng không nói gì nhiều, chỉ kê đơn thuốc và hướng dẫn, nhắc nhở vài điều khi chăm sóc vết thương.
Thái Vi chăm chú lắng nghe, sau khi tiễn đại phu ra cửa, nàng ta quay lại phòng để bôi thuốc cho Từ Lạc Nguyệt, nhưng do dự rất lâu không dám bắt đầu bôi.
Thẩm Thanh Đường thấy vậy, không chịu được nữa, liền đi rửa tay sạch sẽ, xắn tay áo, lấy lọ thuốc mỡ trong tay Thái Vi, nhẹ nhàng bôi lên những vết thương hở đỏ, sưng tấy.
Nàng rất nhẹ nhàng vì biết thuốc mỡ khi chạm vào vùng bị thương rất khó chịu.
Từ Lạc Nguyệt đau đến mức hai mắt nhắm nghiền lại.
Cô bé chưa từng gặp Thẩm Thanh Đường, cũng không biết đây là nơi nào, chỉ khẽ mở mắt, thều thào hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ là tiên nữ trên trời đúng không? Muội đã chết rồi phải không?”
Thái Vi đứng một bên nghe thấy vậy liền cười phá lên, “Muội vẫn chưa chết đâu, cô nương của chúng ta cũng không phải là tiên nữ trên trời. Đây là Thừa Bình Hầu phủ, đại công tử của chúng tôi đã đưa muội về đây, hiện tại muội đang ở trong viện của cô nương chúng tôi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play