Cô gái đang yên đang lành chưa lấy phu quân, nhưng trên người lại có một vết sẹo, bất kể là ai cũng không thuận mắt nổi.
Chiêu Hòa thực sự ghét nó.
Nhưng ả ta giả vờ không hề biểu hiện ra ngoài, làm bộ vui vẻ nói: “May mắn thật đấy, Thẩm cô nương không sao là tốt rồi. Vừa rồi nguy hiểm như vậy, thế mà cô nương vẫn không để ý tới an nguy của mình bảo vệ ta, ta quả thật rất áy náy.”
Thẩm Thanh Đường nghe thế, sắc mặt cũng có chút tội lỗi mà nói: “Là lỗi của Thanh Đường không bảo vệ được điện hạ.”
“Sao có thể trách cô nương được chứ? Cô nương đã cố gắng hết sức rồi, thậm chí còn bị thương ở tay mình.”
Chiêu Hòa nắm tay cung nữ, ả ta từ phía sau bình phong bước ra, ánh mắt rơi vào chiếc váy bị nước lẫn tuyết làm ố của cô gái.
Họ vừa rơi xuống tuyết, quần áo bị cành cây xé rách.
Ả ta ân cần đề nghị: “Y phục của Thẩm cô nương bẩn và rách rồi, ta sẽ nhờ nha hoàn đưa cô nương đi thay một bộ sạch sẽ. Yến tiệc còn chưa kết thúc, ra ngoài gặp người khác như vậy không tốt đâu.”
Thẩm Thanh Đường cụp mắt nhìn, quả thực không tiện gặp mọi người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT