Đàn ông thì không sao, nhưng Thẩm Thanh Đường lại phải chịu đựng.
Từ ngày trở về phủ Thừa Bình Hầu, nàng được sống an nhàn sung sướng biết bao, thân thể cũng được nuôi đến mức trở nên mỏng manh. Giờ đây nàng lại yếu ớt co rúm trong góc, run rẩy không ngừng.
Gió mang theo mưa lạnh, dường như xuyên thấu vào tứ chi, vào tận xương tủy.
Lạnh đến thấu xương.
Mộ Dung Trị thấy nàng run rẩy, ra lệnh cho thị vệ lấy chiếc áo choàng xanh đen trên xe đưa cho nàng: “Để phu nhân chịu khổ r, tối nay chúng ta sẽ qua đêm trong ngôi miếu hoang tàn này. Đợi mặt trời mọc lên, chúng chúng ta rời khỏi cổng thành.”
Thẩm Thanh Đường mặc kệ hắn giả mù sa mưa, kéo chặt áo choàng, hy vọng cảnh mưa sầu gió tủi này sẽ nhanh chóng qua đi.
Đêm mưa tĩnh lặng, chỉ có tiếng mưa thanh thúy rơi lên mái hiên khiến người ta ngủ ngon lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT