Khi cô nương bán hoa kia dường như nhận ra điều gì đó và đi tới thì nàng đã quay mặt đi chỗ khác rồi.
Cô nương bán hoa kia không nhìn thấy khuôn mặt của Thẩm Thanh Đường, nhưng nàng ta nhìn thấy người nam nhân cõng nàng lên trên thuyền là một người cao quý, chính trực, lại có dung mạo tuấn mỹ.
Nàng ta chưa bao giờ nhìn thấy người nam nhân nào đẹp trai như vậy. Dù rõ ràng người đó đang ôm một cô nương khác trong tay nhưng nàng ta vẫn không nhịn được mà mời chàng lên thuyền.
Sau đó, một chiếc quạt tròn quấn vải hoạ tiết hoa mẫu đơn được ném về phía chàng, nàng ta giả vờ che miệng và kêu lên: “Ôi, chiếc quạt của ta rơi rồi! Công tử có thể nhặt nó lên giúp ta được không? Cảm ơn công tử rất nhiều!”
Đây là cách thông thường của các cô nương bán hoa để dụ khách đến. Nếu bị mất quạt thì đó là lúc phải lên thuyền để nói chuyện.
Đáng tiếc người nam nhân kia ngay liếc mắt qua cũng không thèm, trực tiếp đi thẳng qua chiếc quạt tròn quấn vải hoạ tiết hoa mẫu đơn, đi vào trong thuyền, hoàn toàn không để ý tới nó.
Cô nương bán hoa tức giận dậm chân: “Quạt thược dược lăng sa của ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play