Hoàng hậu thu hết mọi chuyện vào mắt, giẫm đôi giày phượng lên những mảnh vàng ngọc trên mặt đất, uyển chuyển bước vào.
“Sao mẫu hậu lại đến đây?”
Khi Chiêu Hòa nhìn thấy bà, cơn giận của ả ta chợt dịu xuống mà cúi đầu, mắt dần đỏ hoe rồi bật khóc.
Dù sao cũng là đứa bé mà bà mang thai chín tháng mười ngày, sao hoàng hậu có thể không cảm thấy đau lòng cho được? Bà ôm ả ta vào lòng, trong lời nói đầy tự trách: “Cứ nghĩ để con va phải vách tường vài lần sẽ dẹp bỏ cái tâm tư kia. Dù ta cũng muốn con được tiêu dao sung sướng trong cung thêm vài năm, đỡ phải cho con biết chuyện mà buồn lòng. Ta chưa từng nghĩ con sẽ bướng bỉnh như vậy.”
"Thôi được rồi." Hoàng hậu thở dài: “Bây giờ ta sẽ nói cho con biết...”
Lời nói của bà thành khẩn, đem chuyện hòa thân giữa Đại Lương và Trần Quốc nói cho Chiêu Hòa biết.
Chiêu Hòa lắng nghe, đôi mắt đầy nước mắt bắt đầu hoài nghi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT