Editor: Tây An
Lúc ở trên xe Chu Phảng Viện đã bắt đầu hốt hoảng, không lâu sau liền xuất hiện dấu hiệu thần chí không rõ. Phó Vi một mình ngồi ghế sau cầm hai cổ tay Chu Phảng Viện, nhìn ánh mắt cô cứ lâng lâng, cắn răng lườm Kim Nhạc, “Làm sao bây giờ, “
Kim Nhạc vuốt tay nắm cửa, vẻ mặt nhìn quen rồi nên không quan tâm, “Tôi biết làm gì đâu, lát nữa sẽ qua thôi, liều lượng không lớn mà.”
Phó Vi cảm thấy nói chuyện với loại người này thật sự là không hợp ý nên nói không hơn được nửa câu, rốt cuộc dứt khoát không còn hỏi nữa, mà chuyên tâm ghì lấy Chu Phảng Viện. Cô chưa từng tiếp xúc với loại thuốc này, không biết sau đó sẽ thế nào.
May sao Kim Nhạc còn có chút lương tâm, lúc xuống xe anh ta dốc hết sức đỡ Chu Phảng Viện lên nhét vào trong thang máy, Phó Vi muốn hỗ trợ đều bị cản lại. Trong thang máy chỉ còn ba người họ, cửa thang máy màu bạc chậm rãi khép lại, Phó Vi nhìn xe chậm rãi chạy qua bên ngoài cao ốc, trong cửa sổ xe loáng thoáng ánh lại một bên mặt thờ ơ của Kỳ Tự.
Đi vào nhà, Phó Vi nửa là không yên tâm giao Chu Phảng Viện cho Kim Nhạc có kinh nghiệm xử lý, cô mình đứng một bên không biết có thể giúp đỡ gì không. Kim Nhạc cười nhạo một tiếng: “Có nước không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT