Buổi trưa vừa điểm, đoàn người khởi hành.
Không biết xuất phát từ cảm xúc nào, Tô Dư đã nhường hàng ghế cuối cùng còn trống cho Lộc Hạ dưỡng thương, còn Diệp Cẩm Thư thì ngồi phía sau để tiện chăm sóc cô ấy.
Những hàng ghế giữa thì hơi chật chội, chỉ đủ cho hai người ngồi. Tô Dư chọn ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Gần một tháng sau mạt thế, thành phố trông hoang vắng đến lạ, và một đoàn xe khổng lồ như thế này đi ngang qua lại càng tăng thêm cảm giác cô độc.
Bầu trời mây đen dày đặc, nặng nề đến nghẹt thở.
Ẩn mình trong một góc, một con tang thi cấp cao, kẻ đang truy đuổi theo hơi thở của đoàn người, lẳng lặng bám theo phía cuối xe. Đôi mắt đục ngầu của nó lóe lên tia oán độc. Tiếng "hô hô" của nó hòa vào vô số tiếng gào rú của bầy tang thi, hoàn toàn không gây chú ý.
Một làn sóng âm vô hình lan tỏa trong không trung.
Những con tang thi với thân hình cứng đờ, mục ruỗng trong thành phố chợt khựng lại, rồi dần dần tập trung lại, như bị một lời triệu hồi nào đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT