Tiết trời vào thu mang theo chút hiu quạnh, chỉ một đêm gió lùa, lá vàng đã rụng đầy sân. Dù đã có người cẩn thận quét dọn, nhưng càng tiến sâu vào thôn trang, cảnh sắc lại càng trở nên đẹp đẽ, tươi mới.
Nơi đây cây cối xanh tốt quanh năm, cao thấp đan xen, tạo nên một bức tranh hữu tình. Tiếng suối róc rách chảy qua, tựa như một dải lụa ngọc, đổ vào lòng hồ trong xanh biếc ngát. Xa xa nhìn ra, dãy núi biếc trùng điệp, cây rừng bạt ngàn, không gian mênh mông, khoáng đạt.
Lâm Cẩm Sắt từng nghe Thôi Nguyệt nhắc đến nơi này, nhưng chưa một lần đặt chân tới. Hôm nay được tận mắt chứng kiến, quả nhiên là cảnh đẹp động lòng người.
Một hạ nhân dẫn nàng đến trước tiểu đình: "Công tử đang ở đó, cô nương cứ đi thẳng vào."
Vừa thấy bóng dáng Thôi Linh, hốc mắt Lâm Cẩm Sắt chợt lặng lẽ ửng đỏ. Từ khi mẫu thân báo tin rằng hôn sự của nàng và Thôi Linh e là không thành, mấy ngày qua nàng đã không tài nào chợp mắt. Cứ nhắm mắt lại là hình bóng hắn lại hiện về, khi mở mắt ra, nước mắt đã thấm ướt gối. Mẫu thân nói, chính Thôi Linh là người đã chủ động hủy bỏ hôn sự. Hắn không muốn cưới nàng. Tin tức này còn khiến nàng sụp đổ hơn cả việc nghe tin hôn ước bị hủy bỏ.
Lâm Cẩm Sắt đã lén khóc mấy ngày liền, cuối cùng cũng lấy hết can đảm tìm đến đây, muốn đối mặt hỏi cho ra lẽ: Rốt cuộc vì sao hắn lại không muốn cưới nàng?
Dọc theo con đường lát đá nhỏ, bước chân Lâm Cẩm Sắt dần trở nên chậm chạp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play