Nghe thấy giọng Tô phu nhân, Tô Dư ngẩng đầu nhìn về phía cửa, không ngờ lại đối diện với một đôi mắt đỏ hoe co rúm như thỏ con, khuôn mặt đó dù hóa thành tro Tô Dư cũng nhận ra.
Tô Dư trợn tròn mắt không tin nổi: “Sao cô ta lại ở đây?”
Tô phu nhân khẽ cau mày: “Trước hết hãy trả lời câu hỏi của mẹ, tại sao con lại vứt đồ của người khác?”
Trong mắt Tô phu nhân, dù con gái có chút tính tình trẻ con, nhưng bình thường vẫn khá hiểu chuyện, hôm nay sao lại làm ra chuyện vô ý thức như vậy.
Tô Dư mím môi: “Con tưởng là rác, nên vứt đi.”
Trong lúc nói chuyện, cô vẫn nhìn chằm chằm Giang Vãn Vãn, một cảm giác bất an dâng lên từ tận đáy lòng, tâm thần bất định, dường như có chuyện gì đó cô không biết đã âm thầm xảy ra.
Nghe thấy món ăn mình vất vả làm bị miêu tả là rác, Giang Vãn Vãn sắc mặt khó coi, tủi nhục đến ứa nước mắt, nắm chặt tay Tô phu nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play