Tô – nhân tài – Dư sau khi thưởng thức xong bữa trưa của mình thì đã thành công chọc Thiệu Cảnh Lâm bỏ đi. Cánh cửa “Rầm” một tiếng đóng lại, dập tắt ý định bỏ trốn của nàng.
Tô Dư khó hiểu lại tủi thân, vội chạy đến bên cửa gõ: “Thiệu Cảnh Lâm, anh có ý gì vậy hả? Rốt cuộc khi nào anh mới thả tôi ra? Chẳng lẽ bị tôi nói trúng, anh thẹn quá hóa giận?”
“Mở cửa ra! Anh không thể cứ nhốt tôi mãi ở đây được!”
“Anh là bọn buôn người à?”
“Mở cửa đi! Thả tôi ra!”
Tô Dư kêu đến khản cả giọng mà vẫn không thấy bên ngoài có động tĩnh gì. Thiệu Cảnh Lâm dường như thật sự quyết tâm muốn giam cầm nàng ở đây. Nước mắt Tô Dư lại trào ra. Tại sao mấy tên nam chính này đều không bình thường… lại còn biến thái nữa chứ.
Lúc này, điện thoại trong phòng bỗng nhiên đổ chuông. Tô Dư ngớ người vài giây, rồi nhanh như cắt lao đến bên điện thoại, nhấc máy. Nước mắt lưng tròng, đây là hy vọng trốn thoát duy nhất của nàng mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play