Tới đúng là Tiêu Hàm Yên, Toái Ngọc mỉm cười ra nghênh đón nàng vào.
Ngọc Am ngẩng đầu thấy nàng bước vào, liền kéo tay nàng ngồi xuống, cười nói: “Ngươi tới cũng thật đúng lúc, ta vừa mới đuổi một con chó ghẻ đi, đang nhàn rỗi phát chán thì ngươi đến.”
Tiêu Hàm Yên vừa rồi thấy Bạch Ngọc Cầm tức giận bỏ đi, thoáng chạm mặt cũng chẳng buồn chào hỏi, liền đoán chắc là ở đây chịu thiệt. Nàng mỉm cười: “Ngươi ấy à, lợi hại như vậy, con chó kia chắc không dám quay lại nữa đâu.”
Ngọc Am bật cười: “Ai mà cần nàng! Chỉ cần tẩu tử chịu đến là đủ rồi.”
Tiêu Hàm Yên nghe vậy thì đỏ mặt, giận dỗi liếc nàng một cái. Hiện tại nàng là con dâu tương lai của Bạch gia. Xương Bình quận chúa đã sớm để ý nàng làm con dâu, lần trước Bạch Thừa An gặp nàng cũng là vừa gặp đã xiêu lòng. Bạch Thừa An nay đã hơn hai mươi tuổi, lần này trở về, Xương Bình quận chúa liền muốn sắp xếp hôn sự cho hắn, nhắc tới việc cầu hôn Tiêu Hàm Yên, Bạch Thừa An liền gật đầu. Bạch gia và Tiêu gia vốn là chỗ giao hảo nhiều đời, Xương Bình quận chúa đích thân tới cầu thân, Bạch gia làm sao không đồng ý? Hiện chỉ đợi đến Trung Thu hai tháng sau sẽ chính thức thành thân.
Hai người trò chuyện đôi câu, Tiêu Hàm Yên thấy trên tai Ngọc Am đeo một đôi trang sức, không khỏi kinh ngạc nói: “Trên tai ngươi đeo chẳng phải là minh nguyệt trụy?”
Ngọc Am mỉm cười: “Ngươi cũng biết hàng thật. Người khác còn chưa nhìn ra, chỉ có ngươi là nhận ra ngay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT