Trước mặt hiện lên dòng chữ: 【Kích phát】tiến độ ——99%↑...

Lâm Phong khẽ nhếch miệng cười.

Nhanh thật đấy, chỉ còn một chút nữa thôi, cố gắng thêm chút nữa. Lập tức cậu có thể thức tỉnh Cấm Khư rồi! Lão Triệu à!!

Nhưng ngay sau đó, tiến độ phía trên đầu Triệu Không Thành như bị keo dính chặt lại.

Cho dù Lâm Phong thay đổi đủ loại phương pháp, cũng không tài nào khiến chút tiến độ cuối cùng tăng lên trọn vẹn...

Lâm Phong lập tức mờ mịt.

Vừa rồi không phải tăng nhanh lắm sao?

Tại sao mới một chút đã chững lại rồi?

Là có ý gì vậy?

Cái trò này cũng có bình cảnh à?

Nghĩ đến đây, Lâm Phong lập tức nheo mắt lại. Một tia linh quang lóe lên trong đầu, khóe miệng hơi cong thành một nụ cười xấu xa.

“Lão Triệu, xin lỗi nhé. Tôi cũng là bất đắc dĩ thôi!”

Triệu Không Thành: (,,#?Д?)

“Ô ô ô...” (Cậu con mẹ nó định làm gì đấy?)

Nhưng Lâm Phong nào cho Triệu Không Thành thời gian phản kháng hay vùng vẫy. Cậu cởi vớ ra định nhét vào miệng Triệu Không Thành!!

Chuyện này khiến Triệu Không Thành sợ đến phát hoảng. Lập tức giật nảy người, hai chân đạp loạn lên.

Chỉ tiếc, với Lâm Phong thì hoàn toàn không gây ra uy hiếp gì.

Giờ phút này Triệu Không Thành đã hiểu rõ.

Thằng nhóc này đúng là nghẹn đến biến thái rồi, cố tình chỉnh mình!

Hắn thật sự không ngờ sẽ có ngày rơi vào hoàn cảnh mất mặt thảm hại như vậy.

Nhất là tên nhóc trước mắt lại là một người đại diện của thần minh. Lại còn là đối tượng mà đội trưởng đã ra lệnh phải đưa về bằng được.Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Không Thành đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.

Hi sinh tiểu ngươi, thành toàn đại nghiệp.

Chỉ cần đưa được cậu ta về, đội trưởng có khi còn thưởng thêm tiền cho mình, cũng coi như là bù đắp tổn thất lao động rồi!

Nghĩ tới đó, tâm lý của Triệu Không Thành có phần được an ủi.

Trước mặt hiện lên dòng chữ: 【Kích phát】tiến độ ——100%...

Hô...

Cuối cùng cũng xong...

Lâm Phong lau đi mồ hôi lạnh trên trán.

May mà vào thời khắc cuối cùng, tiến độ trên đầu Triệu Không Thành cũng lên được 100%.

Nếu không thì cậu thật sự không biết phải làm gì tiếp theo.

Chẳng lẽ từ diễn thành thật?

Thật sự nhét vớ vào miệng hắn?

Lỡ đâu hắn thức tỉnh xong liền đánh mình một trận thì sao?

Ngay lúc Lâm Phong định đứng dậy, toàn thân Triệu Không Thành đột nhiên bùng lên một luồng năng lượng cực lớn.

Lập tức đánh bay Lâm Phong đang ở cạnh ra ngoài, đập mạnh vào tường phòng. Chiếc tủ đầu giường bên cạnh bị sóng năng lượng đánh tan nát, mảnh vụn gỗ rơi đầy đất.

“Đây là...”

Giây tiếp theo, Triệu Không Thành bỗng bật dậy khỏi giường. Dây thừng trói tay chân hắn đã bị cắt đứt hết.

Giờ phút này hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh đáng sợ đang trào dâng trong cơ thể.

“Đây là... Cấm Khư danh sách 083 - Mẫn Sinh Thiểm Nguyệt?! Ha ha ha ha… Tôi biết mà! Tôi biết mà! Tôi, Triệu Không Thành, con mẹ nó cũng là thiên tài!!”

Thức tỉnh Cấm Khư khiến hắn hưng phấn đến bật cười lớn. Niềm vui sướng trong lòng khiến hắn quên sạch chuyện mất mặt vừa rồi.

“Cuối cùng cũng thức tỉnh rồi...”

Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm. Nếu vừa rồi vẫn không thành công, kéo dài nữa, cậu cũng thật sự không biết nên làm sao cho phải.

Thế nhưng, đúng lúc Triệu Không Thành đang vui sướng...

Chiếc quần jean của hắn bất ngờ tụt xuống, lộ ra chiếc legging in hình Patrick Star… Khóe miệng Lâm Phong khẽ giật giật.

Lão Triệu à, lão Triệu...

Không ngờ một người đàn ông mạnh mẽ như cậu, trong lòng lại có mặt dịu dàng đến vậy?

Nụ cười của Triệu Không Thành bỗng khựng lại, hắn cảm thấy một luồng mát lạnh. Cúi đầu nhìn xuống, thì thấy chiếc quần của mình không biết tụt xuống từ bao giờ. Hắn lập tức hoảng hốt che lại, quát Lâm Phong giận dữ:

“Thằng nhóc thúi kia, nhìn cái gì mà nhìn! Mau nhắm mắt lại!”

Giờ đây hắn đã thức tỉnh Cấm Khư, tinh thần lực cũng được mở rộng ngay lập tức, lập tức bước vào Trì Cảnh.

Một lúc sau, khi Triệu Không Thành sửa sang lại quần áo xong, hắn mới ngồi trở lại giường lớn, chuẩn bị “thẩm vấn” thiếu niên trước mặt.

“Tê… Đau quá...”

Vừa mới chạm vào mặt giường, hắn lập tức cảm thấy một trận nóng rát. Ngay sau đó, như chiếc lò xo bị nén lâu, Triệu Không Thành bật thẳng dậy.

“Thằng nhóc thúi kia, cậu thành thật khai ra, vừa rồi rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì hả?”

Lâm Phong cười khổ. Công thủ đổi vai rồi đây.

Giờ nếu không giải thích rõ ràng, Triệu Không Thành chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu. Nhưng dù sao Thất Dạ sớm muộn cũng sẽ gia nhập tiểu đội 136. Mình đi trước một bước cũng tiện bày bố cục về sau. Giúp lão Triệu lừa Thất Dạ vào đội.

Dù gì trong giai đoạn đầu, người duy nhất mình có thể tiếp cận có tiềm năng Cấm Khư ngoài Thất Dạ, cũng chỉ có tiểu đội 136. Như vậy mình có thể an toàn qua giai đoạn phát triển.

Đợi đến khi trở thành Cấm Khư năng lực giả, tha hồ vơ vét đám tân binh, lúc đó thiên hạ này chẳng phải thuộc về mình?

Giá trị mị lực lại chẳng tăng vọt à?

Lâm Phong từ từ bò dậy từ mặt đất, vuốt lại mái tóc dài. Rồi nhìn Triệu Không Thành trước mặt, cậu chậm rãi mở miệng:

“Thật ra đây là một trng những năng lực Cấm Khư của tôi, có thể giúp người chưa thức tỉnh Cấm Khư gia tăng tỷ lệ thức tỉnh.”

Ngay khi gặp cậu, tôi đã cảm giác trong cơ thể cậu có một luồng sức mạnh đang rục rịch, vì thế mới dùng... Ừm... phương pháp đặc biệt này. Để kích phát sức mạnh Cấm Khư trong người cậu. Cho nên... Cậu thật ra phải cảm ơn tôi mới đúng.”

Triệu Không Thành sững sờ tại chỗ, mắt mở to nhìn thiếu niên trước mặt. Bộ não trong thoáng chốc bị treo mất.  Tuy vừa rồi quả thật có chút mất mặt, nhưng mình đích thực đã thức tỉnh Cấm Khư.

Nói như vậy... lời tên nhóc này nói là thật?

Lúc này, Triệu Không Thành đã bị Lâm Phong lừa gạt hoàn toàn.

“Thật là như vậy sao?”

“Ừ!! Chân thành vạn phần! Cứng còn hơn kim cương!! Tôi có thể thề đấy. Nếu tôi nói dối, tôi – Lâm Phong – sẽ ăn mì gói mà không có gói gia vị!” Lâm Phong giơ tay phải thề nghiêm túc.

Triệu Không Thành chống cằm, ánh mắt chăm chú nhìn thiếu niên trước mặt, như đang phân tích xem đối phương có đang nói dối hay không. Nhưng ánh mắt cậu ta vô cùng chân thành, nhìn thế nào cũng chẳng có vấn đề gì.

Nếu năng lực của cậu ta thật sự là dùng phương pháp "đặc biệt" này để giúp người khác thức tỉnh Cấm Khư...

Vậy thành phố Thương Nam chẳng phải sẽ có thêm vô số năng lực giả Cấm Khư?

Và tiểu đội 136 chẳng phải lập được đại công?

Hơn nữa người này là do chính tay mình phát hiện và đưa về! Công lao này chắc chắn sẽ không thiếu phần mình!

Nghĩ đến đây, Triệu Không Thành hưng phấn như một đứa trẻ ba trăm tháng tuổi. Hai tay đặt lên vai Lâm Phong, phấn khởi hỏi:

“Vậy năng lực này mỗi ngày có thể dùng mấy lần?”

Lâm Phong khựng lại. Nhanh chóng suy nghĩ. Rất nhanh, cậu liền tìm ra một cái cớ hợp lý. Cậu không muốn chuyện như vừa rồi xảy ra thêm lần nào nữa, vì thực sự quá mất mặt...

Vừa rồi cũng chỉ là linh cơ xẹt qua, nghĩ ra biện pháp này.

Dùng để cực nhanh khiêu khích cảm xúc của Triệu Không Thành.

Khiến hắn dao động cảm xúc mãnh liệt, mới có thể trong thời gian cực ngắn, dùng 【kích phát】thành công khơi gợi ra sức mạnh siêu cấp nguy hiểm trong người – Cấm Khư 083: Mẫn Sinh Lóe Nguyệt.

“À... Thật ra thì... chỉ có thể dùng được một lần thôi...”

“Mỗi ngày một lần? Ừm, thế cũng không ít...” Triệu Không Thành gật gù.

“Không phải... là một tháng một lần.”

Khóe miệng Triệu Không Thành co giật, người cứng đờ tại chỗ. 

Một tháng mới có một lần quý giá thế này, mà tên nhóc cậu lại dùng cho tôi à?

Tốt lắm, cậu đúng là nghĩa phụ chưa từng gặp của tôi mà!

Không ngờ tôi – Triệu Không Thành – lại thật sự có một ngày thức tỉnh Cấm Khư.

Còn là Cấm Khư danh sách 083 siêu cấp nguy hiểm.

Chưa kể người đại diện của thần minh còn chủ động đưa đến tận cửa.

Lần này coi như cậu giúp tôi vượt cửa ải sinh tử rồi đấy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play