Nhân viên tiệm bánh trước đó đã bàn tán về chuyện này, Ôn Tân có ấn tượng: “Có xem.”
Đường Khải nhún vai: “Mẹ tớ không biết nghe tin vỉa hè từ đâu, nói người bị cắn trốn khỏi bệnh viện trong đêm, chạy đến thành phố khác, bảo tớ dạo này cẩn thận, thấy người lạ có hành vi bất thường thì chạy ngay.”
“Trời ơi, người bệnh sao lại trốn khỏi bệnh viện, sợ mình chết chưa đủ nhanh à? Mấy lần trước bà ấy cũng vậy, nói gì mà đồ ăn ngoài có dầu cống, đồ nướng toàn thịt chuột, thậm chí còn nói biến đổi khí hậu toàn cầu làm tia cực tím mạnh hơn, phơi nắng nhiều sẽ bị bệnh phóng xạ, tha cho tớ đi.”
Nghe Đường Khải nói về mẹ mình, Ôn Tân ngẩn người.
Ôn Tân chưa từng gặp mẹ mình, nhưng có một sợi dây chuyền cha để lại, bên trong là tấm ảnh gia đình.
Trong đó có người cha nghiêm khắc, người mẹ dịu dàng, và Ôn Kính Phong được họ ôm vào giữa, cười rạng rỡ.
Dù là ảnh gia đình, nhưng vì chụp khi mẹ còn sống, nên đương nhiên không có cậu vì lúc ấy cậu chưa ra đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT