Tuy tưởng tượng đủ kiểu kịch bản bi thảm, nhưng Khúc Quân thật ra cũng không quá lo lắng — bởi vì có lo cũng chẳng giải quyết được gì.
Việc gì đến rồi cũng sẽ đến. Hắn chỉ có thể cố gắng hết sức để giảm thiểu mức độ nguy hiểm xuống thấp nhất mà thôi.
Khúc Quân trời sinh tính lạc quan, không thì chắc đã sống không nổi sau khi bị văng từ thế kỷ 21 về thời Hồng Hoang, rồi lại từ đó bay tới Thời Đại Vũ Trụ. Tất nhiên, một phần cũng vì từ nhỏ hắn đã là cô nhi, thành ra đối với những thứ không ổn định, hắn đã quen từ lâu rồi.
Thật ra, lúc còn sống ở thế kỷ 21, hắn cũng không có bạn bè gì — trong tiềm thức, hắn cảm thấy thời gian ở Hồng Hoang mới giống như “quê hương” hơn.Lúc còn ở cô nhi viện, các bạn nhỏ đều không chơi với hắn.
Vì sao? Vì hắn bị té cũng không khóc, bị đánh cũng chẳng rơi nước mắt. Người ta gọi hắn là "tiểu quái vật", mà khi đó hắn còn quá nhỏ để hiểu cần phải "diễn" như thế nào.
Thấy không đáng khóc thì... hắn thật sự không khóc.
Kết quả là chẳng ai muốn nhận nuôi hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT