Thôn trưởng đã mở lời như vậy cũng chứng tỏ rằng chút chuyện không vui hôm nay đã qua rồi, sau này mọi người nên sống thế nào thì vẫn sống như thế.
Lâm Ngọc Trúc cũng không thể thật sự mang hết trứng gà về, lại đẩy qua đẩy lại vài lần, sau khi để lại bốn quả trứng gà thì hai người mới trở về.
Đợi hai người đi rồi, vợ trưởng thôn mới nói: “Tôi thấy trong nhà ăn tri thức này chỉ có hai con bé này là được việc.”
Trưởng thôn bị vợ rỉ tai như vậy thì yên lặng không nói lời nào.
Lúc này vầng trăng lưỡi liềm đang treo trên bầu trời cao, trên trời đầy sao.
Bầu trời đêm như vậy thật là đẹp không sao tả xiết, đáng tiếc những đứa trẻ trong thành phố mấy chục năm sau căn bản không thể nhìn thấy được cảnh đẹp như thế này nữa!
Lúc này Vương Tiểu Mai đã sống lại rồi, câu đầu tiên mà cô ta mở miệng nói chính là, “Sao cô không mang đèn pin theo!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play