So sánh với Lâm Ngọc Trúc mà nói, nữ chính Lý Hướng Vãn rất phách lối, bên trong giỏ không chỉ có đồ ăn mà còn có cả kẹo sữa đại bạch thỏ, bánh đào, bánh trứng gà, những đồ ăn vặt ngọt nhỏ, càng khiến người khác chú ý là bên trong còn có một miếng thịt lợn to, nhìn phải đến bốn năm cân.
Triệu Hương Lan và Trương Diễm Thu đứng kia nhìn chằm chằm nuốt nước miếng.
Thấy thì sao chứ, dù sao miếng thịt lợn này cũng không vào trong bụng các cô được, cũng không ảnh hưởng đến chuyện trong đầu các cô đều là miếng thịt này.
Ghen ghét khiến người khác điên cuồng, có Lý Hướng Vãn ở phía trước cản lại, hai người cũng không để loại tôm tép như Lâm Ngọc Trúc vào trong mắt, tất cả ác ý trong lòng đều dành cho nữ chính.
Một lần mua nhiều thịt như vậy là để khoe khoang cô ta có tiền sao, là đang chê cười các cô ngay cả cơm cũng không kịp ăn sao? Đều là nữ thanh niên trí thức xuống nông thôn, dựa vào đâu mà các cô lại phải sống khổ như vậy chứ?
Con người sợ nhất chính là so sánh.
Có nữ chính ở đây, Lâm Ngọc Trúc từ bỏ suy nghĩ đến trạm phế phẩm, trạm phế phẩm là nơi nữ chính làm giàu, cơ bản mỗi lần lên thị trấn đều đi qua đó một vòng, Lâm Ngọc Trúc không có ý định cướp đoạt cơ hội này, từ sâu trong lòng cô có cảm giác tốt nhất nên giữ khoảng cách nhất định với nữ chính, đừng có liên quan đến là tốt nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT