Lâm Ngọc Trúc muốn bán đồ phải giao nộp một hào cho người canh gác, ý của người ta là không thể giúp cô không công được.
Lâm Ngọc Trúc vô cùng bội phục tầm nhìn của người dân, đâu đâu cũng có thể kinh doanh được.
Người ở chợ đen không nhiều lắm, cả con ngõ đều rất yên tĩnh, trao đổi thảo luận giá cả đều nhỏ giọng nói. Lâm Ngọc Trúc vác theo cái giỏ thu hút sự chú ý của không ít người.
Cô tìm một góc kín đáo ngồi xuống, trong lòng có chút hồi hộp, theo như cô thấy chợ đen không an toàn như mấy con ngõ nhỏ mà nãy cô đi qua.
Cô khơi dậy hai mươi phần cảnh giác, chỉ cần vừa có gì đó không ổn là chạy ngay lập tức.
Khi vị khách đầu tiên đi đến, Lâm Ngọc Trúc ngẩng đầu nhìn lên, thầm ồ một tiếng, đây không phải là nhân viên bán hàng ở trạm lương thực sao? Tại sao lại chạy đến chợ đen rồi?
Ngược lại Lâm Ngọc Trúc không có bản lĩnh nhìn qua là nhớ, chỉ là người đàn ông ngồi đối diện cô nhìn có chút quen mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT