Nếu người dẫn đầu là cô, Lâm Ngọc Trúc cũng lười ở đây hục hặc với Vương Tiểu Mai, mọi người có thể ăn chung một nồi thì ăn chung, không ăn chung được thì chia ra ăn riêng, không cần thiết phải vì ăn cơm mà diễn một màn Chân Hoàn truyện, quá mệt mỏi, đời này cô chỉ muốn sống một cuộc sống đơn giản thôi.
"Tôi cũng ăn riêng." Lý Hướng Vãn nhân cơ hội nói, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn bánh ngô.
Lý Hướng Bắc ngẩng đầu lên nhìn mọi người, kiệm lời mà nói: “Cũng không cần làm phần tôi nữa.”
Hai người này không nói gì nhiều, thực ra ý tứ mọi người hầu như đều hiểu, tuy rằng nói là chia ra ăn riêng, nhưng không có ý định kết nhóm ăn chung với người khác.
Vương Tiểu Mai thấy ba người Lâm Ngọc Trúc muốn chia ra ăn riêng thì bĩu môi, làm như cô ta bắt nạt người khác không bằng, nếu đã xem cô ta là người xấu, cũng không thể uổng công chịu danh này được, “Vậy rau trong vườn rau này không được ăn chùa đâu đấy!”
Vương Tiểu Mai nói rõ ràng như vậy, ba người cũng sẽ không giả vờ hồ đồ, đều vui vẻ chấp nhận.
"Năm nay là thế này rồi, đất của nhà ăn tri thức này cũng không phải của một mình cô, sang năm chúng tôi muốn trồng rau cô đừng có kiếm chuyện đấy!" Lâm Ngọc Trúc nói với vẻ mặt nghiêm túc, có một vài chuyện phải nói rõ từ trước, đối với loại người như Vương Tiểu Mai cô quả thực không yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT