Lúc này Lâm Ngọc Trúc cũng không khơi chuyện với Vương Tiểu Mai ngày hôm qua nữa, để cho cô ta biết cô ta cái gì có thể nói cái gì không thể nói, cô không phải dạng người dễ bắt nạt là được rồi.
Không cần thiết phải làm cho quan hệ trở nên cứng nhắc, vì vậy liền uể oải nói: "Thích tố cáo thì tố cáo, một mình ta ăn no cả nhà không đói bụng, ăn cũng không nhiều lắm, đủ điểm công là được rồi." Nói xong tiêu sái đi ở phía trước.
Triệu Hương Lan không có phát biểu ý kiến, chỉ là nhìn bóng lưng Lâm Ngọc Trúc thở dài, sức con gái yếu ớt, kể cả cô tính toán công điểm một năm này đâu ra đấy cũng chỉ có thể đủ ấm no, tiền không kiếm được bao nhiêu, không khỏi đồng ý với Vương Tiểu Mai, nghĩ đến việc có lẽ người ta có người nhà chiều chuộng, còn có thể trợ cấp được ít nhiều, nếu không sao có thể có khí phách như thế, càng nghĩ càng cảm thấy như vậy, trong lòng sinh ra mấy phần hâm mộ.
Lúc về tới sân tất cả mọi người vội vàng lau mồ hôi trên mặt và cổ, Lâm Ngọc Trúc tiến đến bên người Lý Hướng Vãn thấp giọng hỏi: "Hướng Vãn, cô có dư bao tay bông không, tôi gửi tiền cho cô, phiếu thì tôi lấy phiếu 100g lương thực để đổi, cô xem có được không?”
Hôm nay cô nhìn thấy Lý Hướng Vãn dùng bao tay vải bông, nghĩ xem hỏi thử còn hay không, chờ đến lúc lên huyện thành mua, sợ tay cũng nát hết rồi.
Lý Hướng Vãn gật đầu: “Vừa hay còn dư một bộ.”
Lý Hướng Vãn có nam chính giúp đỡ nên buổi sáng làm còn không tính quá mệt mỏi, có thể kiên trì, Lâm Ngọc Trúc lười biếng dùng mánh lới cũng còn có thể chịu đựng, chủ yếu là hai người đã sớm có chuẩn bị tâm lý, cộng thêm việc biết trước xu thế tương lai, lại có bàn tay vàng, trong lòng đương nhiên vô cùng tự tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT