Lâm Ngọc Trúc và Trương Diễm Thu vừa nhìn đã biết cầm theo chăn màn cũ không chịu được từ trong nhà đến.
Mà Lý Hướng Vãn vừa nhìn đã biết là đồ mới, Trương Diễm Thu hơi có chút kinh ngạc, biết cô là gia đình công nhân nhưng không nghĩ cha mẹ lại chiều cô đến thế, trong lòng có chút hâm mộ và đố kị.
Lâm Ngọc Trúc thở dài, mẹ Lâm tốt hơn cha mẹ Lý nhiều, Lý Hướng Vãn lúc ra khỏi nhà trừ mấy bộ quần áo thì không mang cái gì cả, những hành lý này đều là cô mua ở kinh thành.
Cho nên mới nói, có đôi khi đổi góc nhìn khác rồi xem thì cũng không có gì đáng hâm mộ cả.
Lúc này hệ thống lại nhắc nhở cô củ cải đã đến lúc rồi hơn nữa đã thu hoạch xong, có muốn tiếp tục trồng cải trắng không? Lâm Ngọc Trúc nói thầm trong lòng tiếp tục trồng, trên mặt vẫn hờ hững không nhìn ra gì khác lạ.
Chỉnh đốn hành lý cũng không phải chuyện gì phức tạp, đến cách tan rầm buổi sáng một lúc thì cả ba đã làm xong rồi.
Đệm chăn xếp xong bỏ vào tủ quần áo, hành lý cũng đều được sắp xếp cẩn thận, ba cô gái mới bước ra khỏi phòng xem lương thực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT