Vẫy tay với mẹ Lâm cho đến khi tàu hỏa rời khỏi nhà ga, tâm trạng của cô mới bình phục lại.
Lúc này mới phát hiện một chàng trai và hai cô gái vốn đang nằm dựa ra bàn đã ngồi dậy.
Lâm Ngọc Trúc gật đầu tỏ ý chào hỏi với bọn họ, không quen biết mà đi nói chuyện thì ngại lắm.
Cô ngồi ở ghế đôi ở phía bên này, đối diện là hai nữ đồng chí ngồi cùng nhau, bên cạnh cô chính là nam đồng chí đó.
Có vẻ như tuổi tác của hai cô gái không lớn lắm, cũng xêm xêm tuổi của cô, cô gái ngồi cạnh cửa sổ có làn da mềm mại trắng mịn, đôi mắt sáng ngời, không khó để nhìn ra sau hai năm nữa, người phát triển hết sẽ là một mỹ nhân hiếm có.
Mà cô gái bên cạnh cô ta nhìn vào rất nho nhã, ngũ quan đoan chính, tướng mạo không khó nhìn, cho người ta một ấn tượng trong sáng thuần khiết, làn da ở gáy và tai cô gái đều rất sạch sẽ, vừa nhìn là biết là một cô gái ưa sạch sẽ.
Ở thời đại này một cô gái như vậy không dễ gặp.
Còn chàng trai bên cạnh Lâm Ngọc Trúc chỉ nhìn thấy sườn mặt, dù sao cũng không nên nhìn chằm chằm vào mặt người ta, chỉ là tùy ý nhìn hai cái, đối phương cho cô loại cảm giác chính là một người được dạy dỗ cực tốt, khí chất luôn luôn là thứ dễ dàng mang đến trực quan cho người nhất.
Đợi cả ba người tỉnh táo lại kha khá, cô gái ngồi đối diện Lâm Ngọc Trúc mở miệng hỏi: “Cô cũng là thanh niên tri thức đến nông thôn sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT