Chương 09: Di ảnh
Sáng 9 giờ, Lôi Đình nằm nghiêng chữ đại (大) trên giường, ôm gối trong lòng, đầu rũ bên mép giường, tiếng ngáy đinh tai nhức óc.
Phòng một mảnh hỗn độn, quần áo vứt trên sofa ngoài phòng khách, quần nằm dài trên sàn phòng ngủ, một chân trong một chân ngoài cửa, như thể đang chạy trốn. Một chiếc tất bông nửa treo trên TV, chiếc còn lại chẳng biết đã đi đâu. Bàn đầu giường vẫn tương đối sạch sẽ, đoan đoan chính chính đặt một hộp giấy đơn sơ, trải qua năm tháng, hộp phủ đầy những vệt ố vàng đậm nhạt, chỉ miễn cưỡng nhận ra mấy chữ nhỏ “Tiệm Tề Ký Lâu Đời”.
“Chi —— chi ——” Điện thoại reo, rung không ngừng.
Lôi Đình nhắm mắt lại một hồi luống cuống tay chân, vớt điện thoại từ gầm giường lên, mơ mơ màng màng áp vào tai: “Ngô… Ai?”
“Có thời gian không?” Giọng nhẹ mà ngắn gọn, không có chút cảm xúc dao động nào, vừa nghe liền biết là Đinh Nhiễm.
Lôi Đình bật dậy: “Có!” Suýt chút nữa nghiêm cúi chào.
Đinh Nhiễm bị tinh thần hăng hái bất ngờ của hắn làm cho giật mình, ngừng vài giây mới ra lệnh: “10 giờ đúng, đến cửa Đinh gia đón tôi, đi Đa Luân Đạo mua sắm, sau đó mời tôi ăn trưa.”
“Tuân lệnh!” Lôi Đình cúp điện thoại, nhảy tót khỏi giường, thoán vào toilet, thành thạo lấy kem đánh răng, “Xì” một bãi lên bàn chải, lung tung nhét vào miệng. Một tay vặn vòi nước, một tay vuốt mái tóc xoăn tít, nhưng bất đắc dĩ vì tư thế ngủ quá “cuồng dã”, khiến tóc bị áp thành một chín chia ngôi, phần đuôi còn kiên cường vểnh lên, thật làm người ta phát hỏa. Nhìn đồng hồ, tắm rửa chắc chắn không kịp rồi, đúng rồi, nước hoa Cologne phải xịt nửa chai, đề phòng mùi thuốc lá quá nồng. Còn nữa, đại vương Đinh Nhiễm đã dặn, quần áo không thể quá tùy tiện, dây chuyền phải tháo xuống, như thế này thế kia…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT