Hiểu ra vấn đề, Kiều thị cũng không còn xoắn xuýt nữa, ngược lại nhớ tới chuyện Tiêu Cửu Linh từng đề cập trước đó.
Cũng chính vì việc đề nghị Mộ Dung phủ góp vốn vào cửa hàng tạp hóa mà Mộ Dung Liệt mới biết chuyện, gây ra những chuyện sau này.
“Nàng không thiếu tiền. Nàng chỉ lấy cớ này để sau này mọi người cầm tiền chia lãi của cửa hàng mà trong lòng thoải mái hơn thôi.” Mộ Dung Cảnh thay Tiêu Cửu Linh giải thích.
Kiều thị bừng tỉnh đại ngộ.
“Đều là lỗi của chúng ta, khiến nàng buồn lòng. Cửu Linh thật là một đứa trẻ tốt.” Kiều thị cảm thán.
Mộ Dung Cảnh khẽ thở dài, nói: “Cha chinh chiến cả đời, trải qua bao sương gió mưa tuyết, chứng kiến đủ loại người trên đời, thấu hiểu lòng người ấm lạnh. Ông ấy đã chứng kiến quá nhiều thương nhân vì lợi ích mà bất chấp thủ đoạn, ép giá hàng hóa, đẩy bá tánh vào cảnh lầm than. Vì vậy, cha luôn có thành kiến với thương nhân, khó mà buông bỏ. Thế nhưng, nương, người có biết không? Ngay cả trong quan trường cũng có trung thần và gian thần, huống chi là giới thương nhân phức tạp hơn nhiều?”
Chàng dừng lại một chút, trong mắt lóe lên vẻ kiên định và tin tưởng: “Chúng ta nên tin tưởng Cửu Linh. Nàng không phải loại người ích kỷ, tham lam, bất chấp sống chết của bá tánh như cha vẫn nghĩ, nàng có nguyên tắc và giới hạn của riêng mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT