Người phiên dịch là người của phủ công chúa tìm nên cũng có thể tin được.
Sau một hồi giao thiệp, những dũng sĩ bộ tộc Cổ Lặc tiến lên ngăn cản bọn họ đã thu lại vẻ mặt địch ý, thay vào đó nhiệt tình mời họ đến đại doanh.
Thậm chí còn có người đi trước quay đầu ngựa về đại doanh báo cáo mọi chuyện.
Chu Nhai và Khánh Du mới gia nhập vào cuộc trò chuyện cũng đến bên cạnh xe ngựa của Tiêu Cửu Linh, báo cáo tình hình hiện tại cho nàng.
"Đông gia, chúng ta đã liên lạc được với người của bộ tộc Cổ Lặc, bọn họ biết chúng ta là thương đội lại mang theo lượng lớn lương thực và quần áo mùa đông, bọn họ rất vui mừng nên đã phái người về doanh trại bẩm báo mọi chuyện, chắc là rất nhanh có thể vào được đại doanh Cổ Lặc rồi." Chu Nhai nói.
Khánh Du cũng vội vàng nói tiếp: “Đông gia, tuy nói người bộ tộc Cổ Lặc so với người phiên bang thì tương đối hiền lành nhưng để cẩn thận, tốt nhất người vẫn không nên tùy tiện lộ diện thì hơn.”
"Không cần phải khẩn trương như vậy, chúng ta đến đây là để làm ăn không phải đến để đánh nhau với họ." Giọng của Tiêu Cửu Linh vang lên từ trong xe ngựa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play