Tiêu Cửu Linh nghe thấy hai chữ ‘thần cổ’, nụ cười trên khóe miệng dần trở nên quái lạ.
Bởi vì, đối với tộc Xích mà nói, Hồi Xuân Cổ không có địa vị cao như vậy.
Tuy không phải là loại cổ có thể tùy tiện thấy, nhưng cũng không đến mức được gọi là ‘thần’.
Theo lời Xích Mị, thực chất Hồi Xuân Cổ là sau khi tiến vào cơ thể vật chủ, nó có thể thông qua dược tính của mình để giúp vật chủ đả thông kinh mạch bị tắc nghẽn trong cơ thể, bồi bổ khí huyết, vì vậy mới có thể đạt được hiệu quả hồi xuân.
Y học của tộc Xích khác với Trung Nguyên, Tiêu Cửu Linh không học y, cho nên cũng không hiểu rõ những chuyện trong ngoài này.
Dù sao thì, khi nàng rời khỏi tộc Xích, Xích Mị đã lặng lẽ nói cho nàng biết, mà khi đó trong vòng tay Xích Hà đưa cho nàng cũng nuôi một con cổ. Con cổ đó có thể giúp nàng bồi bổ cơ thể, cũng đạt được hiệu quả của Hồi Xuân Cổ, đồng thời nó có thể cảnh báo khi có độc vật đến gần nàng, nếu chẳng may trúng độc thì có thể trực tiếp ăn con cổ trong vòng tay, liền có thể giải độc. Chỉ có điều nếu làm như vậy, từ nay về sau nàng sẽ hòa làm một với con cổ trong vòng tay.
Nhược điểm thì… cũng không có, chỉ là con cổ cần nàng phải nuôi dưỡng bằng một chút tinh huyết, nhưng những tinh huyết mất đi đó cũng không ảnh hưởng đến tuổi thọ và sức khỏe của Tiêu Cửu Linh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT