Thời gian Quý Kiến Quân đi đã gần hai tháng, hai tháng không gặp, Tô Đan Hồng phát hiện Kiến Quân nhà cô lại càng đẹp trai hơn, dù người gầy đi trông thấy, nhưng cô có thể nhìn thấy ánh sáng tự tin mà một người đàn ông nên có trong mắt người đàn ông này.
"Vợ ơi, anh về rồi." Quý Kiến Quân thấp giọng nói, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của vợ anh, gần như có thể phát ra luồng ánh sáng xanh thẫm đáng sợ, mặc dù Tô Đan Hồng rất nhớ anh, nhưng bị người đàn ông này nhìn vẫn rất ngượng ngùng.
"Mau bế con anh này, thằng bé sắp quên anh rồi." Tô Đan Hồng không nói nhiều liền nhét bé Nhân Nhân vào lòng anh, tức giận nói.
"A a!" Bé Nhân Nhân bị nhét vào lòng người lạ này, ừm, đối với thằng bé mà nói đây gần như là người lạ rồi, dù trông dường như có hơi quen thuộc? Nhưng lúc đầu thằng bé vẫn giãy giụa, dang hai tay nhào về phía mẹ mình.
"Ngoan, đó là cha con, để cha con bế con đi." Tô Đan Hồng dỗ dành.
"A a!" Bé Nhân Nhân không hài lòng, nhìn cái người đen thui này, thằng bé có hơi sợ!
"Con là một đứa nhóc không có lương tâm, cha mới ra ngoài có bao lâu đâu mà con đã quên cha rồi? Chẳng phải trước đây con luôn quấn lấy cha để chơi với con ư?" Quý Kiến Quân đã thành công bị đứa con vô tâm này hấp dẫn sự chú ý, bế thằng bé và bắt đầu cù lét nó?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT