Thảo nào bà nội nói đó là thức ăn của em trai, em trai còn chưa biết đi, sẽ không đi chơi, cho nên nó uống này sẽ no, còn mình thì không được.
Mình còn phải ăn cơm.
Cái sủi cảo này cũng rất ngon đó.
Trước kia cảm thấy em trai sinh ra ở nhà thím Ba là rất hạnh phúc, có thể ăn thịt hằng ngày, bây giờ mới phát hiện ra em trai vẫn không thể nào ăn thịt, thật là tội nghiệp.
Tô Đan Hồng không biết trong đầu thằng nhóc đang nghĩ gì, cô tiếp tục ướp thịt muối, Quý Kiến Quân thích ăn cái này, cho nên cô mới bảo hắn mua nhiều một chút, cũng không nhiều lắm, tầm ba bốn kí.
Hầu Tử ăn no, sau đó đến chơi cùng với Nhân Nhân, thuận tiện làm bài tập, thấy sắp đến giờ, lúc này nó mới dọn dẹp cặp sách chuẩn bị đi về.
"Thằng nhãi này đến bây giờ mới chịu về, lại đi chơi ở đâu rồi? Con làm bài tập chưa?" Phùng Phương Phương thấy nó về nhà, hỏi.
"Hôm nay con đi nhà thím Ba chơi, làm bài tập xong rồi, con hỏi chú Ba, chú Ba nói con làm đúng hết rồi, chỉ sai có hai chỗ, chú cũng chỉ con, con làm lại rồi!" Hầu Tử lập tức nói.
Phùng Phương Phương thấy vậy cũng không nói gì nữa: "Đi cất cặp sách rồi ra ăn cơm."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play