Mặc dù hai đứa con gái không kén người ở rể, nhưng bây giờ đều ở lại trong thôn, so với kén rể còn tốt hơn, không cần phải ăn uống trong nhà, nếu có chuyện gì thì chỉ cần nói một tiếng là hai thằng con rể sẽ tới giúp đỡ.
Nhất là bây giờ có tiền tiết kiệm và thu nhập hàng tháng, thật sự là nằm mơ cũng muốn cười tỉnh, về sau không cần lo không có tiền dưỡng lão nữa.
So sánh mà nói thì Phùng Phương Phương cũng không bằng.
Với lại Phùng Phương Phương cũng chỉ có một đứa cháu ngoại gái, bà thì có hai cháu trai, một cháu gái, còn có nhà của Phùng Phương Phương bên kia nữa, mặc dù là nhà hai tầng nhưng phong cách chẳng ra làm sao, điều kiện vệ sinh cũng bình thường, sao so sánh được với chỗ của cô bên này?
Bên này, mỗi ngày cô đều quét dọn sạch sẽ một lần, thay ga giường, vỏ chăn, vô cùng sạch sẽ, qua đây ở thì không thể nào không khen.
Ở điểm này thì Phùng Phương Phương cũng không bằng cô.
Thời gian đầu thì còn ổn, định nghỉ việc rồi chuyên tâm thu tiền thuê nhà, nhưng về sau thì cơ bản không có khách quen, kinh doanh cũng ảm đạm, ở bên ủy ban bên kia có một hòm đánh giá đấy, có thể cầm phiếu thuê phòng qua đó đánh giá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play