Tô Đan Hồng cùng đứa bé vừa lúc tỉnh lại, Quý Kiến Quân lúc này đã hầm xong canh gà, còn bưng canh gà vào bên trong để cô uống, anh bế đứa bé đưa nó ra ngoài cho nó đi vệ sinh.
Nhân lúc anh đang đưa con đi vệ sinh, Tô Đan Hồng uống vài ngụm nước linh tuyền, sau đó mới chậm rãi uống canh gà. Quý Kiến Quân vừa đem đứa con đi vệ sinh xong đi vào bên trong, đem chuyện của mẹ Quý nói ra: "Vợ, em có còn muốn nuôi gà nữa không?"
Tô Đan Hồng nói: "Tất nhiên là còn, mùa đông gần đến rồi, em không muốn mình nhàn rỗi." Quý Kiến Quân vui vẻ, Tô Đan Hồng liếc nhìn anh một cái. Làm sao cô không hiểu được tâm tư của người đàn ông này? Anh muốn cho mẹ con của cô có cuộc sống tốt đẹp cho nên tham vọng cũng sẽ có, làm sao có thể muốn anh lúc nào cũng luôn ở nhà chăm sóc hai mẹ con cô?
Đàn ông mà, hãy để họ có thể được bay lượn, đừng quá trói buộc họ, nhưng tất nhiên là phải cho họ biết xác định được hướng bay của họ, đừng để họ bay đến nỗi không tìm được đường về.
"Sau này chúng ta có thể nấu thức ăn cho gà ở đây cũng được, lấy cái bếp không dùng tới đó để nấu." Tô Đan Hồng nói.
Ở nhà mình nấu bằng nước linh tuyền mới tốt, bằng không vào ngày lạnh giá lại còn phải đi đến nhà của ông Quý thì thật rất chướng mắt.
"Sao không nấu luôn trên núi? Nếu không trời lạnh mà còn đem thức ăn lên núi, thức ăn sẽ bị lạnh." Quý Kiến Quân nói.
"Ở trên núi nấu cũng được, nhưng nước thì nên dùng nước trong bồn nước nhà chúng ta, nước trong nhà của chúng ta là nước tốt." Tô Đan Hồng cười nói.
Quý Kiến Quân cười cười, không nói gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT