Nhưng cuối cùng vẫn bị Chân Miêu Hồng ôm lấy, Tiểu Cát Cát nhìn mẹ nó một cái, ừm, mẹ nó ở đây là được rồi, sau đó tiếp tục ôm bình sữa của mình uống nước, đôi mắt to tròn nhìn bốn phía xung quanh, ánh mắt sáng ngời.
Chân Miêu Hồng thấy vậy vô cùng thích thú.
"Chớp mắt Nhân Nhân đã học cấp ba, trước kia thằng bé cũng bé như này, bế trên tay cũng mềm mềm nhỏ bé đáng yêu như vậy." Chân Miêu Hồng nói.
Bây giờ đã hơn mười năm trôi qua, quả nhiên là năm tháng không tha cho bất kỳ ai.
Tô Đan Hồng mỉm cười: "Hiếm khi đến đây một lần, chị phải ở lại vài ngày nhé, năm nay làm được rất nhiều rượu nho, buổi tối em với chị uống một chút nhé."
"Rượu nho nhà tự làm sao?" Đôi mắt của Chân Miêu sáng ngời.
"Ừm, nhà em tự ủ." Tô Đan Hồng cười nói, sau đó cô dẫn chị ấy vào nhà, Chân Miêu Hồng sắp vào nhà mới nhớ ra, nói: "Đúng rồi, trên xe còn có bào ngư!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play