Hồ Nhất Thiên ngại ngùng liếc nhìn cô một cái, liền quay về.
Về đến nhà, liền nói với mẹ cậu ta: "Mẹ, sao mẹ lại đánh cược với chị ấy vậy? Chị ấy nào phải đối thủ trồng hoa của cha mẹ chứ? Hơn nữa bốn gốc cây đó còn không ổn."
"Mẹ cũng không mở miệng, là tự Đan Hồng nói mà." Dì Hồ cười nói.
"Đây chẳng phải chiếm lời trắng trợn ư?" Hồ Nhất Thiên nói.
"Chiếm lợi trắng trợn gì chứ, cha mẹ con thật sự không chắc chắn có thể trồng lại con bé, con bé thật sự hiểu biết về hoa kiểng." Dì Hồ nói.
Đây là người ngoài cuộc xem náo nhiệt, người trong cuộc xem bản chất, dù không giao thiệp nhiều, nhưng dì Hồ thật sự tin Tô Đan Hồng hiểu biết về hoa kiểng.
"Con không biết đâu, con bé còn có Hồ Đại Tiên giúp đỡ." Dì Hồ lại nhỏ giọng nói với đứa con trai nhỏ của mình.
Hồ Nhất Thiên không vui liếc nhìn bà ta một cái: "Những lời đó của người trong thôn, mẹ cũng tin."
"Vốn mẹ không tin, nhưng thấy người thật rồi, mẹ đúng là tin mấy phần." Dì Hồ nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play