Sáng sớm, Quý Kiến Quân đã đi đến trường Đại Học trong thành phố, thím Dương xong công việc cũng vừa về nhà.
"Làm phiền bác rồi, cháu đã nói với anh ấy, không cần phải vội vậy mà anh ấy cũng không nghe, cuối cùng vẫn là chuyện bé xé to." Tô Đan Hồng nói.
Thím Dương mỉm cười: "Cháu cứ nói như vậy, nhưng người đàn ông của mình thương mình mà cháu không vui sao? Kiến Quân thay đổi như vậy, đây cũng là lần đầu tiên tôi được thấy, cháu đúng là người có phúc đó."
Nhìn những người đàn ông khác trong thôn, kể cả những thôn khác, có ai thương vợ như Kiến Quân? Vốn dĩ tìm không ra được người thứ hai. Mỗi ngày đều đi theo chăm sóc, sợ ra ngoài sẽ gặp vấn đề gì, nhưng người vẫn luôn ở trong nhà, thì làm sao có thể gặp vấn đề gì? Cuối cùng thì vẫn chỉ có mỗi Kiến Quân biết đau lòng cho vợ.
Là một người phụ nữ, để muốn xem vận số của người đó có tốt hay không, đó là xem coi có thể gả cho người chồng biết quan tâm chăm sóc không, trong nhà ngoài ngỏ đều có thể chăm lo tốt, thì đây sẽ là hạnh phúc cả đời. Và tất nhiên, người phụ nữ ấy cũng phải biết đảm đang, chăm lo nhà cửa, nếu không cuộc hôn nhân tốt đẹp sẽ tan thành mây khói.
Giống như Tô Đan Hồng, thím Dương lại vô cùng hài lòng, tuy rằng thím ấy cũng đau lòng cho đứa nhỏ Kiến Quân, nhưng mọi thứ đều có nguyên nhân của nó.
Không nói đến vẻ ngoài xinh đẹp của Tô Đan Hồng, gia đình của cô cũng vô cùng mạnh, tay nghề may vá của cô là minh chứng rõ nhất.
Người khác có lẽ không biết, nhưng thím Dương và mẹ Quý có mối quan hệ vô cùng tốt, thím ấy cũng nghe mẹ Quý nói qua vài lần. Vườn trái cây có thể tươi tốt như vậy tất cả đều nhờ Đan Hồng.
Nếu không cho dù Kiến Quân có thể mạnh đến mấy cũng không thể làm hết một ngọn núi lớn như vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT