Khi Quý Kiến Quân đi ra nhìn thấy vợ thêu thùa, đâm thực sự rất tốt, nói là cảnh đẹp ý vui cũng không quá, hỏi: "Vợ, bức tranh thêu này em tính bán bao nhiêu tiền?"
"Em không thu nhiều lắm từ giám đốc Hà, cứ để ông ta trả hai vạn đồng là được." Tô Đan Hồng không ngẩng đầu lên nói.
Cứ vậy cũng coi là rẻ, nếu bán cho người khác ít nhất phải khoảng hai vạn hai ngàn ba trăm đồng, lại còn phải tùy tâm trạng của cô, nếu không hai vạn năm ngàn đồng cũng không phải là hiếm thấy.
Quý Kiến Quân líu lưỡi không nói nên lời, tiền vợ anh kiếm được vẫn lợi hại như ngày nào, số tiền này sắp gần bắt kịp nhà giết hơn 20 con lợn rồi nhỉ?
"Em cũng đừng thêu lâu quá, sẽ đau mắt." Quý Kiến Quân quay lại nói.
Mặc dù lần này xây ký túc xá tiêu tốn hết mười vạn còn dư ba ngàn, số tiền này tuy nhiều nhưng cũng không ảnh hưởng đến tiền gia đình anh gửi ngân hàng, hiện tại tiền anh gửi ngân hàng cũng đã rất dày, không nỡ để vợ mình quá mệt nhọc.
Tô Đan Hồng nói: "Là do anh thường xuyên tới quấy rầy chuyện, không thì em đã thêu xong bức tranh hạ thọ này rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT