Tô Đan Hồng và chị dâu hai Tô tình cảm tương đối tốt, hai người lặng lẽ tới phòng nói chuyện riêng với nhau, Tô Đan Hồng nhìn ra được hôm nay trở về, anh hai cô sắc mặt không tốt, chị dâu hai cô cũng vậy.
Đến phòng nói về chuyện này: "Số tiền chị cho nhà mẹ đẻ mượn, có lẽ thật sự không lấy lại được một xu nào."
"Lúc trước cho mượn tới mấy ngàn đồng, bây giờ một xu cũng không lấy lại được sao?" Tô Đan Hồng thực sự đã sớm đoán được, nhưng việc nên hỏi vẫn là nên hỏi lại, nên cô nói như vậy.
"Hôm nay chị nói chuyện riêng với mẹ, hỏi chuyện lúc nào trả lại tiền, mẹ chị liền nói tiền trong thời gian ngắn không có để trả lại, nhưng tính mẹ chị như thế nào chị biết rất rõ, nói như vậy là không trả." Chị dâu hai Tô nói.
"Chuyện này chị cùng anh hai xử lý là được rồi." Tô Đan Hồng cứ như vậy nói.
"Chị biết, chị rất buồn, chị cho rằng chị thật lòng đối đãi với bọn họ, thì bọn họ sẽ thật lòng đối đãi với chị, nhưng không phải người nào làm mẹ, cũng đều giống như mẹ chúng ta, sẽ suy nghĩ cho con gái nhà mình, trong mắt mẹ chị, bà ấy chỉ nhớ thương chút tiền của chị, cha chị còn nói chị, nếu lần sau về nhà nói chuyện tiền bạc, thì bảo chị đừng về nhà nữa." Chị dâu hai Tô nói.
Tô Đan Hồng cười một cái: "Cái này có gì để nói, chỗ em quả thật cũng có phong tục này, con gái gả đi như bát nước đã hắt ra ngoài mà, chỉ là mẹ em là người như thế nào thì chị dâu cũng biết rồi đó, bà ấy thương em, cho nên cho dù là em đã gả ra ngoài, em hiếu kính bà ấy cũng là chuyện nên làm, trước kia lúc trong nhà không có điều kiện, ngoại trừ đồ em mang tới là bà nhận, còn em lén lút cho tiền mẹ em không bao giờ lấy một đồng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play