Nhân Nhân nghe được lời này có chút ngượng ngùng: "Thím tư trêu chọc con thì thôi, mẹ còn như vậy."
"Mẹ nói nói cũng là lời nói thật, Nhân Nhân à, lời nói là nói như vậy không sai, nhưng chúng ta không cần vội vàng, vợ là phải cưới về sống với nhau, cần phải xem trọng mới được, con trai không giống với con gái, tuổi của con trai dù là lớn chút cũng không sao, càng lớn càng tốt." Vân Lệ Lệ nói.
Nhân Nhân cười cười.
Cơm sáng tuy rằng đơn giản, nhưng ăn cũng rất vừa lòng, thời đại trước kia mùng một năm mới phần lớn là ăn ngọt, nhưng bây giờ rất nhiều nhà đã không ăn ngọt, đều uống cháo, còn về đồ ngọt, thì sau khi rửa mặt đánh răng uống một chén nước đường là được.
Ăn cơm sáng xong, Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ liền mang theo Yên Nhi đi dạo trên thị trấn.
Nhà mẹ đẻ của Vân Lệ Lệ không ở bên này, không cần đi thăm người thân, cho nên cả nhà sẽ đi chơi, mùng một tết thị trấn cũng rất náo nhiệt.
Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng tương đối bận, bởi vì trong nhà người đến người đi, đương nhiên là phải ở lại đãi khách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play