Hiểu được ý của cha nuôi anh Quý Kiến Quân dở khóc dở cười: "Đây thì thôi bỏ đi, hoãn ăn tết mấy ngày nay cũng không sao đâu, coi như cho Nhân Nhân nghỉ ngơi đi."
"Vậy cũng được." Ông Trương liền biết anh có ý gì, gật đầu nói.
Bọn nhỏ đều đã trở lại, đương nhiên sẽ rất náo nhiệt, phòng trong nhà có không ít, ba anh em Nhân Nhân mỗi người bá chiếm một phòng, tầng hai đã đầy, Yên Nhi ngủ một phòng khác ở tầng một.
Còn về ông Trương, vẫn không sống ở nhà, vẫn là quen ngủ trên núi.
Chăn tơ tằm cũng đã mang về, tuy rằng mang đi mang về có chút phiền toái, nhưng lần này cho dù là ông Trương thì cũng không chê phiền toái.
Bởi vì tuổi tác của ông ấy cũng không nhỏ, cho dù là cơ thể rất dẻo dai, nhưng cũng sợ lạnh, đặc biệt là thời tiết như này, đúng là lạnh xuyên tim.
Nhưng có chăn và gối tơ tằm, thì buổi tối có thể ngủ thoải mái dễ chịu, cho nên sao lại có thể không mang về chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT