"Đúng là em và em tư gánh vác cả, nhưng lúc ấy chị ấy cũng đào cả gốc rễ của chị ấy rồi, khi đó chị ấy đã định xây nhà rồi." Tô Đan Hồng nói.
"Không phải bây giờ đang làm ở cửa hàng bách hóa à?" Vân Lệ Lệ hỏi.
"Ừ."
"Làm ở đó là có thu nhập ổn định, lại có anh cả làm ruộng kiếm tiền, xây nhà mới một tầng cũng chỉ mất mấy năm." Vân Lệ Lệ nói, nói xong lại nhỏ giọng thì thầm: "Em nghe nói Tiểu Đông thường xuyên qua đây ăn cơm à? Yên Nhi nói trên bàn cơm của bác gái nói ngoại trừ dưa muối thì là củ cải."
Tô Đan Hồng cười cười.
"Em không hiểu, chị ấy có mỗi đứa con trai là Tiểu Đông, hiện giờ lại đang trong giai đoạn phát triển cơ thể, học kỳ này lên lớp 12 phải không? Sắp thi đại học rồi, áp lực học tập lớn lắm, thế mà không cung cấp thêm chút dinh dưỡng, chị ấy keo kiệt vậy?" Vân Lệ Lệ nói.
Cô ta thật sự không rõ Phùng Phương Phương suy nghĩ cái gì, một đứa trẻ như vậy, hơn nữa hiếm khi ở giai đoạn phát triển, keo kiệt với trẻ con, không đặt tốt nền tảng cho chúng nó, về sau ảnh hưởng cực kỳ lớn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT