Mẹ Quý ngẩn người một chút, chợt sắc mặt mang theo vẻ giằng xé, muốn giả vờ như không nhìn thấy, nhưng Vân Đại Hải đã đưa theo Vân Hạo đi tới.
"Thím." Vân Đại Hải hô một tiếng, sau đó nói với Vân Hạo: "Hạo Hạo, con mau gọi đi, đây là bà ngoại của con."
"Bà ngoại." Vân Hạo nhìn mẹ Quý một cái, hiển nhiên nó vẫn chưa hiểu được bà ngoại nghĩa là gì, nhưng vẫn gọi một tiếng, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên Vân Đại Hải dẫn nó tới gặp mẹ Quý.
"Ngoan." Mẹ Quý còn định tâm địa sắt đá một chút, nhưng khi được gọi một tiếng bà ngoại, lòng nhân từ của bà ta không thể kìm nén mà bộc phát: "Cháu ăn cơm chưa?"
"Cha đưa con đi ăn hai cái bánh bao rồi ạ." Vân Hạo nói.
Trước đó đột nhiên bị Vân Đại Hải bế tới đây, Vân Hạo đương nhiên là cảm thấy lạ lẫm, nó quậy ầm ĩ một trận, khiến Vân Đại Hải rất đau đầu.
Có điều Vân Đại Hải cũng không nỡ đánh hay mắng nó, anh ta hiện tại chỉ còn lại một đứa con trai này, hơn nữa còn là con của anh ta và Vân Vân, anh ta hết mực yêu thương bảo vệ nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT