Sắc mặt Quý Vân Vân dường như cũng mang vẻ xấu hổ, nói: "Nhưng chúng ta thế này vô đạo đức lắm, sau này tôi không muốn làm như vậy nữa, tôi có lỗi với ông Quách, anh ấy đối tốt với tôi như thế mà tôi với anh còn..." Vẻ mặt khó có thể mở miệng.
"ông Quách đối tốt với chị, chẳng lẽ tôi không đối xử tốt với chị à, hơn nữa cái này cũng có gì đâu, chị muốn sống với ông Quách thì cứ tiếp tục, nhưng chị đâu còn trẻ, chẳng thể ở cùng ông Quách cả đời được, ra ngoài gặp tôi, đối với chị coi như sự an ủi, không phải sao?" Lý Thiên Thắng an ủi.
Quý Vân Vân ngã vào lồng ngực anh ta, nức nở nói: "Thiên Thắng, tôi biết bản thân làm vậy không tốt, nhưng tôi cũng không có cách nào, chỉ cần nghĩ đến anh, tôi sẽ không kìm được mềm lòng, Thiên Thắng, anh nói xem tôi bị làm sao?"
"Còn có thể làm sao nữa, yêu tôi chứ sao." Lý Thiên Thắng hết sức đắc ý nói.
Phải biết rằng, anh ta đặt không ít tâm tư vào Quý Vân Vân, những người phụ nữ khác làm gì được đối xử như vậy? Quý Vân Vân không kìm được yêu anh ta là chuyện hết sức bình thường.
"Sao tôi lại yêu anh được, anh đừng nói lung tung." Quý Vân Vân ra vẻ xấu hổ, cúi đầu đỏ mặt nói.
"Thế này mà không phải yêu tôi thì thế nào mới là yêu tôi, có phải lúc chị không thấy tôi thì rất nhớ tôi không? Không gặp tôi thì cả người đều khó chịu?" Lý Thiên Thắng cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT