"Vậy thì từ từ đã." Quý Kiến Văn khẽ thở dài.
Anh ta nghĩ đến chi phí học đại học sau này của con gái mình.
Tiền lương của anh ta quả thực có thể duy trì sinh kế của gia đình, nhưng nếu anh ta muốn cung cấp nuôi dưỡng một sinh viên, thì có chút quá sức.
Cho nên mặc dù biết vợ mình vất vả, nhưng anh cũng đành phải đồng ý, chẳng qua mấy năm nay thật sự rất mệt mỏi, cho nên từ từ rồi nói sau.
"Đừng trì hoãn, phải mệt thì mệt một lần luôn, khỏi mắc công nghỉ ngơi một trận rồi lại mệt một trận, không dứt được." Vân Lệ Lệ nói như vậy.
Hiện giờ đã quen khổ cực rồi, cho nên không cảm thấy mệt mỏi bao nhiêu, nhưng nếu để cô ta nghỉ ngơi một thời gian, rồi quay lại làm việc cực nhọc, đó mới thật sự mệt.
Dứt khoát không nghỉ ngơi, hết năm này, cô ta sẽ tiếp tục đi bày quán, mặc dù chỉ bán một ít trang sức nhỏ, hoa tai linh tinh, một tháng thu vào, cũng không kém tiền lương của Quý Kiến Văn, còn nhiều hơn của anh ta một ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT