Lần sau ông Quách tới, Quý Vân Vân đem chuyện này nói qua với ông Quách.
Quách Đống Lương vừa nghe liền nở nụ cười, nói: "Em nghĩ quá ngây thơ."
"Ý anh là sao?" Quý Vân Vân không khỏi nói: "Anh khinh thường em là phụ nữ đúng không?"
"Không phải ý này, chỉ là em phải biết rằng, tuy rằng Thâm Quyến mà em nói là một nơi tốt, cũng cảm thấy sẽ phát triển, nhưng Vân Vân, chúng ta là người ngoại tỉnh, không phải người địa phương bên kia, chúng ta muốn đi đến đó làm việc, một không có đối tác, hai không có quan hệ, ba còn không có bạn bè thân thích, đi bên kia, chúng ta phải làm thế nào? Ngay cả khi em nói, sẽ có rất nhiều cơ hội, nhưng bên này chúng ta chẳng lẽ không có sao? Hiện giờ bên chúng ta phát triển nhanh như vậy, về sau tuyệt đối sẽ không kém hơn những nơi khác." Quách Đống Lương nói như vậy.
"Về sau chúng ta phát triển lên có thể đến mức độ nào? Căn bản không thể so với đằng kia!" Quý Vân Vân nhíu mày nói.
Quê nhà lúc trước cô đã sớm rời đi, cho nên đối với sau này cũng không có bao nhiêu hiểu biết, nhà đất một mét vuông tăng lên năm sáu ngàn, hình như là như vậy, cụ thể quên mất rồi, thời gian đã lâu lắm rồi.
Nhưng mặc dù là như vậy thì cũng rất tốt rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play