"Chị muốn em tin tưởng chị như thế nào, chuyện này bên chúng ta cũng chỉ có Kiến Quân, em và chị biết, ngay cả cha cũng không rõ chuyện này!" Tô Đan Hồng trầm giọng nói.
Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm qua, Tô Đan Hồng nghiêm túc như vậy, khỏi phải nói, Phùng Phương Phương liền rất sợ.
"Đan Hồng, thật không phải chị nhiều chuyện, chuyện này không liên quan đến chị!" Phùng Phương Phương liên tục nói.
"Được rồi, chị trở về trước đi!" Tô Đan Hồng dứt khoát nói, không còn kiên nhẫn chào hỏi chị ta nữa.
Phùng Phương Phương cũng chỉ có thể trở về trước, sau đó bắt đầu tìm nguồn gốc, xem chuyện này rốt cuộc là ai truyền ra ngoài, rồi làm sao biết được.
Chị ta đương nhiên sẽ không hoài nghi Tô Đan Hồng vừa ăn cướp vừa la làng, tính tình Tô Đan Hồng ai cũng rõ ràng, chắc người hy vọng đè chuyện này xuống đừng truyền trong thôn biết nhất chính là cô.
Bởi vì cô có ba đứa con trai sống ở đây, làm thế nào cô có thể chấp nhận việc trẻ em bị ô uế tai bởi những chuyện như thế này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT