Mới chớp mắt mà đã đến cuối tháng tám rồi.
Ông Trương đã đưa Nhân Nhân về trước khi đi học lại.
Hai ông cháu đều đã rám đen không ít, nhưng Tô Đan Hồng thấy được trong mắt con cả của mình có một tia hào quang, rõ ràng là trong một tháng qua thằng bé đã trưởng thành rồi.
Đối với việc thằng bé không mang quà về, Tề Tề còn tốt chứ Tường Tường thì bất mãn rất nhiều.
"Anh cả, sao anh không mang quà về cho em?" Thằng bé trực tiếp hỏi.
"Anh bôn ba ở bên ngoài, mang theo quà thì rất bất tiện, em muốn gì thì tự mình mua đi." Nhân Nhân nói rồi đưa cho thằng bé năm hào.
Tường Tường lấy được tiền thì không so đo việc không có quà nữa rồi tự mình chạy ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT