"Cha nuôi, cha ngủ thử xem có quen không, nếu không quen thì mai ở nhà ngủ với bọn Nhân Nhân." Thật ra Quý Kiến Quân rất ngại, trên núi khá cô đơn, nhưng trong nhà lại hơi chật, vốn dĩ sân sau còn một căn nhà nhưng đã bị anh biến thành nhà ấm trồng hoa.
"Quen mà, trên núi này không có gì không tốt." Ông Trương xua tay nói.
Tất cả đồ đạc đều đầy đủ, có gì mà không tốt? Trong tay ông ấy còn xách ấm nước mới, muốn uống nước gì đó đều rất tiện.
Bây giờ trời tối nhưng ánh trăng sáng, còn có hai con chó lớn canh gác, cách nhà cũng gần, có thể có chuyện gì?
Hơn nữa ông không cần hỏi cũng biết địa vị của con nuôi mình trong thôn, không nói trong thôn, kể các thôn xung quanh, ai dám không có mắt chứ?
Quý Kiến Quân thấy ông ấy hoàn toàn ổn nên để khối băng lớn rồi đi về.
ông Trương cũng không sững sờ, bây giờ không còn sớm, thật ra ông cũng hơi lo lắng mình ngủ không yên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT