Tô Đan Hồng vì sao lại muốn mua đàn cổ, đó là bởi vì lúc tết, Vân Lệ Lệ mang về cho Nhân Nhân một cây đàn violon, cho Tề Tề một cái kèn ác-mô-ni-ca.
Tô Đan Hồng không có hứng thú với kèn ác-mô-ni-ca, nhưng cô có hứng thú với đàn violon, buổi tối trước khi ngủ liền nhắc tới chuyện này với Quý Kiến Quân, nhưng không nghĩ tới anh sẽ trực tiếp mua cho cô, cô còn dự định chờ Tường Tường lớn hơn sẽ tự đi mua một cây đàn về.
Cho nên lúc này cô rất vui mừng liền quên đi hình tượng, trực tiếp cầm đàn lên gảy ngay trước mặt anh.
Tuy rằng không quen tay, suy cho cùng thì đã nhiều năm không chạm vào đàn cổ, nhưng có kiến thức cơ bản ở đó, tùy tiện gảy hai cái cũng rất có khí chất.
Hai người Hứa Hà San cùng Tô Trư Mao tất nhiên đều đi về rồi.
Tô Đan Hồng có chút không được tự nhiên mà thu hồi tay, nhìn Quý Kiến Quân liếc mắt một cái.
Quý Kiến Quân cũng không nói gì, liền đem đàn cổ nâng về phòng, đàn cổ này phải đặt ở trong phòng bọn họ mới được, bằng không sẽ không ngăn được mấy thằng nhóc trong nhà kia phá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play