Tuy rằng nuôi không ít lợn, nhưng dù sao đàn lợn của anh cũng chỉ có mỗi hai mươi mốt con, chắc chắn là không đủ để giết mổ. Cho dù một ngày giết mấy con để tách ngày ra thì cũng không mất bao nhiêu ngày, số lượng vẫn không đủ, tuy lúc này thịt lợn đã tăng giá, nhưng chỗ thịt lợn bên kia vẫn bán hết rất nhanh.
Tô Tiến Đảng và ông Tần mỗi người đều bán được hết ba con lợn, có hai mươi mốt con lợn, nhưng hai người đã lấy hết sáu con, còn mười lăm con còn lại thì đưa đến thành phố đại học bán.
Sau khi làm xong lợn, việc tính toán chuyện tiền công là chuyện hiển nhiên, nhưng ông đồ tể Lý lại có ý muốn từ chối không nhận, Quý Kiến Quân lại nói đùa, tiền này dù thế nào cũng phải đưa cho ông ấy, sau này trở thành thông gia rồi hãy tính sau.
Hơn nữa, cho dù có là thông gia cũng phải tính toán rõ ràng, trên dưới gì cũng chỉ có mấy đồng bạc cũng không cần phải khiến cả hai khó xử.
Lợn thì làm thịt xong rồi, cũng bán gần hết, ngoại trừ Quý Kiến Quân lấy lại một ít cho nhà mình ăn, còn lại thì không thể giữ lại.
Anh còn lấy lại một bộ ruột già, một cái bao tử lợn, còn có ít xương sườn, một ít mỡ lợn đem qua cho mẹ vợ.
Mà đương nhiên cha mẹ Quý cũng không thể thiếu dược, ít nhất cũng phải là phần thịt ngon.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play