Quý Vân Vân vừa dứt lời, Tô Đan Hồng còn chưa nói gì thì sắc mặt cha Quý mẹ Quý đã rất khó coi, nhất là mẹ Quý, trực tiếp nhìn chằm chằm vào con gái mình và nói: "Xoài này mà còn không đủ để con ăn sao?"
Quý Vân Vân ngước mắt bắt gặp vẻ mặt muốn nuốt sống mình của mẹ, mặc dù trong lòng sợ hãi và cũng bất mãn hơn, nhưng ngoài miệng lại nhẹ giọng: "Mẹ, con chỉ nói vậy thôi, không có ý gì khác."
"Không phải nghỉ hè cũng đi làm sao? Muốn ăn cái gì thì tự mua, lúc vườn trái cây của anh ba bận rộn sao không thấy con về giúp, ngược lại có chút ăn thì cứ lăn tăn nhớ mãi." Mẹ Quý khẽ nói.
Lễ mừng năm mới, bà cũng không muốn chuyện ồn ào khó coi, chỉ là trong lòng cũng bất mãn với đứa con gái này, bà cưng chiều lớn lên là thế nhưng sao lại không hiểu chuyện thế này?
Đan Hồng quá tốt tính, vì để cho hai người già bọn họ vui vẻ, không chỉ thêm hai món chính mà còn mang ra một túi xoài lớn làm đồ tráng miệng sau bữa ăn, ai nấy đều ăn rất hài lòng, nhưng đứa con gái này của bà cứ kiếm chuyện hết lần này tới lần khác!
Chẳng lẽ nó không thấy trong bốn chị em dâu, con dâu ba là tốt nhất sao, nhà thằng cả và thằng hai chỉ vì chút đồ ăn là đã có thể đến làm loạn, nhà thằng tư thì tết nhất mà cũng không nỡ xách cái gì về.
Sau này có thể trông cậy vào đâu đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT